CÔ GÁI LÚC 11H KHUYA
Mảnh bìa treo ở đây qua mưa nắng đã hơn một tuần rồi.
Một lần đi qua đây, bất giác anh đều đi chậm lại nhìn tấm bìa có viết: “ Ngày 27 tháng 3 năm 1995, con gái tôi là Chu Hiếu Tuệ đi qua đường chỗ này vào 1 giờ đêm, bị một chiếc xe không rõ số cán phải. Nếu kẻ đó kịp thời xuống xe chở cô đến bệnh viện thì hẳn là cô gái vô tội thuần khiết ấy sẽ được cứu sống...
Bất giác anh nghiến răng căm thù kẻ gây án, hy vọng lưới trời thưa mà không để lọt kẻ có tội. Nhưng hơn một tuần rồi mà tấm bìa chưa được ai gỡ xuống, hiển nhiên là kẻ gây án vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, không chừng tối nào hẳn cũng đi qua đây và huýt sáo cũng nên.
Anh cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay. Kim đồng hồ chủ đúng một giờ sáng, giờ mà hơn một tuần trước đây đã xảy ra tai nạn ở chỗ này. Anh thở dài, đang định rời chân thì chợt phát hiện trên hè phố bên kia có một cô gái dung mạo xinh tươi, quần áo giản dị. Khi cô tới gần, tim anh đập loạn lên. Cô chính là cô gái cũng đi học thêm lớp ban tối như anh, nhưng ở lớp khác. Anh thầm yêu cô đã lâu, chỉ tiếc là cô học lớp khác, và lớp ấy thường tan sớm hơn lớp anh. Anh nhất định phải làm quen với cô để mỗi đêm đi học về, có tiếng ríu rít nói cười cùng về theo lại chẳng hạnh phúc lắm sao!
Anh lấy lại tư thế đàng hoàng vì e cô hiểu lầm mình là kẻ hiếu sắc.
Trang trước